Tấm gương sáng!

Đó là thầy giáo Nguyễn Ngọc Phương sinh năm 1983 quê ở xã Quế An, Quế Sơn, Quảng Nam.

Chỉ với chiều cao 0,9m, nặng chưa đầy 19kg và chưa qua một trường lớp đào tạo nào nhưng hiện nay thầy Ngọc Phương là chủ nhiệm của một lớp tình thương dành cho những trẻ em tật nguyền ở Trung tâm bảo trợ nạn nhân chất độc da cam và trẻ em bất hạnh ở TP. Đà Nẵng.

Lọt lòng mẹ khi chưa đầy 7 tháng tuổi, thầy giáo “tí hon” vỏn vẹn được 0,8kg, chiều dài chưa được 20cm. Ấy vậy mà, qua bao nhiêu biến cố tuổi thơ, bằng nghị lực phi thường thầy Phương hiện nay đã là một thầy giáo đang đứng lớp truyền nghề và dạy văn hóa cho hàng chục trẻ em cùng cảnh ngộ.

Không đầu hàng số phận, Nguyễn Ngọc Phương đã quyết tâm rời quê hương, rời vòng tay cha mẹ với mong muốn… đổi đời. Hơn 30 năm kể từ ngày ấy, anh đã viết nên câu chuyện kỳ diệu…

Mười năm không tin nỗi đau da cam


Sinh ra trên miền quê nghèo thuộc xã Quế An (huyện Quế Sơn, tỉnh Quảng Nam), Nguyễn Ngọc Phương là kết quả tình yêu của cựu chiến binh Nguyễn Tấn Ngọc và cô gái thôn quê chân chất, đảm đang Nguyễn Thị Diệu. Thế nhưng, niềm vui, sự kỳ vọng của cặp vợ Ngọc – Diệu ngắn chẳng tày gang, khi đứa con thứ hai – Nguyễn Ngọc Phương – sinh ra với thân hình èo uột, nhỏ thó và đầy những khối u trên người.



Thầy giáo Nguyễn Ngọc Phương và học trò.